Quyết định ly hôn người vợ đang ung thư để công khai ngoại tình tôi có quá sai lầm?

Vợ tôi là một người phụ nữ rất tâm lý thế nhưng khi ở cạnh cô ấy tôi luôn có cảm giác rất ngột ngạt, tội lỗi. Tôi đòi ly hôn vợ cho bằng được, để có thể ở bên nhân tình để rồi nhận cái kết đắng. Là tôi đã sai ngay từ đầu hay đó chính là quả báo dành cho tôi bởi đã phản bội tình yêu.

Tôi và vợ là bạn học cấp 3, chúng tôi chính thức yêu nhau vào năm lớp 12. Cô ấy học kém môn tự nhiên, còn đó lại là sở trường của tôi nên tôi kèm để cô ấy vượt qua kỳ thi tốt nghiệp. Khi lên đại học, mặc dù ở 2 trường khác nhau nhưng cuối tuần nào cũng tôi cũng hẹn gặp nhau. Tình yêu sinh viên thời đó nhẹ nhàng và trong sáng lắm, chẳng có toan tính gì. Chúng tôi đã cùng vẽ ra rất nhiều điều tốt đẹp cho tương lai, ai cũng trầm trồ ngưỡng mộ mối quan hệ của chúng tôi.

Sau khi ra trường 2 năm chúng tôi chính thức về chung một nhà. Thời điểm hiện tại tôi và vợ đã có một cậu con rai 3 tuổi và một tiểu công chúa được 3 tháng.

ly hôn, quyết định ly hôn, đòi ly hôn
Ảnh minh họa

Trong cuốc ống vợ chồng tôi không phải là người đàn ông có nhu cầu cao, nhưng kể từ khi sinh xong đứa thứ 2 cô ấy lại tỏ ra sợ gần gũi. Số lần vợ chồng gặp nhau chỉ đếm trên đầu ngón tay, điều đó làm tôi bí bách.

Ở cơ quan tôi có một đồng nghiệp nữ, cô ấy cũng đã có chồng có con, nhưng anh chồng suốt ngày bê tha nhậu nhẹt nên cô ấy vô cùng chán nản. Chúng tôi tâm sự, thấu hiểu và dần đi đến mối quan hệ ngoài luồng.

Được nửa năm thì vợ tôi phát hiện, cô ấy im lặng và ôm con về ngoại. Tôi tỉnh ngộ, thực sự sợ mất vợ và cũng thương các con nên nài nỉ vợ quay về và hứa sẽ không qua lại với nhân tình. Vợ tôi đồng ý, gia đình lại êm ấm như trước, thế nhưng cô nhân tình luôn mời gọi khiến tôi không thể nào từ chối được, tôi lén lút qua lại và thậm chí còn mạnh mẹ hơn trước, tôi đã muốn ly hôn với vợ để công khai với nhân tình.

Vợ tôi không thèm quan tâm đến tôi nữa, cô ấy mặc kệ tôi muốn làm gì thì làm, đi sớm về muộn, ốm đau cũng không hỏi han. Vì thế tôi lại càng có thời gian để ơ bên nhân tình nhiều hơn. Nhân tình luôn gây sức ép muốn tôi ly hôn, thậm chí còn gửi những hình ảnh ái ân của tôi và cô ấy cho vợ.

Vợ tôi chỉ im lặng, cô ấy không nói gì, vẫn bình tĩnh và điềm đạm. Đã thế tôi nhất quyết đòi ly hôn, nhưng vợ tôi không đồng ý. Vợ đưa cho tôi tờ giấy xét nghiệm ung thư. Nói rằng vẫn còn yêu và thương các con, vì thời gian sống của cô ấy không còn dài nữa nên muốn con cái sẽ có cuộc sống hạnh phúc có đầy đủ cả cha lẫn mẹ cho đến khi cô ấy rời xa cõi đời.

Nhưng lúc đó, tôi không còn tâm trí nào mà nghĩ đến việc đó nữa, tôi u mể chỉ biết tới ả nhân tình, cô ta cũng đang mang trong mình giọt máu của tôi. Ở bên vợ lúc nào tôi cũng thấy mình đầy tội lỗi, cho dù cô ấy một mực yêu thương và rất tâm lý.

Đến cuối cùng, thì vợ tôi cũng không chịu đựng nổi nữa, cô đem hết bằng chứng tôi ngoại tình gửi tới cơ quan tôi, tối mất việc và ả nhân tình cũng thế. Cô ta cũng vội vàng bỏ ngay cái thai trong bụng, còn trách tôi là loại đàn ông hèn hạ. Tôi quay về xin lỗi vợ nhưng cô ấy đã đơn phương đưa đơn ly hôn lên tòa. Tài sản cũng không để cho tôi ít nào vì tôi ngoại tình.

Tôi từ kẻ có tất cả thành trắng tay, tôi thực bế tắc, liệu có phải tôi đã sai ngay từ đầu khi quyết định ly hôn ngay cả khi biết trình trạng bệnh tật của vợ tôi để công khai ngoại tình. Hay đó là quả báo mà tôi xứng đáng được nhận ?