Bất hạnh khi sống chung với mẹ chồng khắc nghiệt

“Thật khổ sở khi phải sống chung nhà với mẹ chồng khắc nghiệt. Nếu mẹ chồng thay đổi tính nết một tí thì mội chuyện đã không như vậy. Tôi thực sự mệt mỏi và mệt mỏi với những ngày tháng làm dâu. Làm sao để thoát khỏi cảnh mẹ chồng nàng dâu này”.  Đó là lời tâm sự của một cô gái khi mới 25 tuổi lập gia đình và những ai thấu hiểu với những

 

Trước kia tôi và chồng cùng chung một cơ quan, chúng tôi quen rồi yêu và cưới nhau, thời gian đó là một tình yêu vô cùng tuyệt vời, mọi thứ vẫn tiếp tục cho đến khi tôi sở hữu bầu.Và lúc đó, chồng tôi bàn cho tôi xin nghỉ việc về quê dưỡng thai. Tôi không muốn về quê vì biết chắc dòng cảnh mẹ chồng con dâu thì chẳng có gì là tốt đẹp. Nghe cũng biết bao câu chuyện về mẹ chồng nàng dâu càng khiến cho tôi thấy cuộc sống về nhà chồng sống chung như thế nào rồi.
Bất hạnh khi sống chung với mẹ chồng khắc nghiệt

Trước giờ tôi và chồng đều sống trên thành phố vì đều làm việc trên này. Cũng vì thế mà tôi không tiếp xúc với mẹ chồng nhiều, nên cũng chưa biết được liệu bà có gây khó dễ tôi hay không. Tôi quyết định thôi việc khi có thai tháng thứ 6. Sống cùng với chồng ở phòng trọ, ban ngày chồng đi làm, tôi quanh quẩn 1 mình ở nhà, lại đến khi tôi sinh cần có người trông nom mà chồng thì không cho tôi ở đây, tôi về nhà mẹ đẻ thì không được vì người ta sẽ bàn tán này nọ. Tôi nghe lời chồng về sống chung cùng ông bà. Ai ngờ, sự quyết định đấy làm cho tôi khổ sở, sống dở chết dở cộng cùng mẹ chồng khắc nghiệt.

Ngày tôi về, bà đon đả chăm lo tôi từng tý. Nhưng chỉ được mấy ngày đầu thôi, sau đấy thì tôi cũng không hiểu mình về nhà dưỡng thai kiểu gì mà mẹ chồng bắt tôi làm cho đủ thứ việc trên đời. Tôi ở nhà chồng làm đủ việc từ nấu cơm, rửa bát, giặt giũ cho tới quét dọn nhà cửa không xót một việc nào không đến tay tôi. Tôi cũng không dám ca thán lấy 1 lời, vì biết phận làm cho dâu thì sẽ vậy. Bất kể là gì thì mẹ chồng cũng chưa bằng lòng về tôi.

Nhưng biết bao lần tôi làm việc nhiều tới choáng váng, rồi vác thêm chiếc bụng bầu vượt mặt mà tôi vẫn phải bê cả đống bát ra ngoài giếng rửa rồi bê vào. Bụng lớn, thân hình tôi khó nhọc là vậy đã một nhẽ, tôi chị sợ ngoài giếng có rêu trơn tôi ngã, ngã thì không sao, nhưng còn đứa bé trong bụng tôi đang có thì sẽ như thế nào.

Quả đúng thật, tôi trợt chân suýt ngã nhưng vớ được mẫu cây xoài trồng ngay đó tôi cầm vừa tay, nhưng túm được thì tay tôi cũng bị chệch khớp. Còn cả đống bát tôi đem ra rửa thì không còn được mấy chiếc. Nghe tiếng kêu xoảng, mẹ chồng chạy ra. Bà nhìn tôi rồi nhìn xuống đống bát tan vỡ nhôm nhoam trên nền sân giếng. Bà lớn tiếng mắng tôi.

Bất hạnh khi sống chung với mẹ chồng khắc nghiệt

– Trời ơi là trời, có mỗi việc rửa bát thôi cũng không làm xong ak.. Thôi cô để bà mẹ chồng này làm hết cho.
– Con xin lỗi mẹ, tại trơn quá nên con trượt chân.

– Trơn gì cái này, tôi làm bao nhiêu năm nay có bao giờ bị trượt ngã đâu mà cô bảo trơn. Cô không làm thì cứ để đấy tôi làm chứ tôi không khiến.

Mẹ chồng nói to, hàng xóm người ta nghe được lại sang ngó xem rồi xì xào bàn tán, tôi ấm ức chỉ biết khóc chứ không biết phải nói gì với mẹ chồng lúc này.

Tôi về phòng, ngồi khóc đến chiều tay tôi sưng to, lúc ấy tôi mới biết tay đau. Ra trạm xá ở quê khám thì người ta bảo bị chệch khớp. Người ta dặn tôi không được cử động làm việc quá nhiều. Tôi đi bộ từ trạm xá về mà lòng não nề, có làm việc cả ngày tôi còn đang không được mẹ chồng hài lòng thì làm sao đây khi giờ tôi còn không làm việc được những cả tuần liền. Gọi điện cho chồng khóc nức nở về chuyện đã xảy ra, tôi chỉ mong anh sẽ về đón tôi lên thành phố, chứ sống tiếp thế này tôi thật sự không biết phải sống sao cho vừa lòng mẹ chồng nữa.